23 tuổi chênh vênh với mọi thứ trong cuộc đời và luôn cảm thấy mình thật vô dụng, lẻ loi giữa chốn phồn hoa tấp nập này. Nhưng có một điều luôn làm cô gái 23 này mạnh mẽ và yêu đời hơn bao giờ hết là tình yêu của gia đình dành cho cô.
Thực ra, cô luôn muốn nói những lời yêu thương đến bố mẹ cô nhưng khi định nói ra thì cô có cảm giác rất ngại ngùng, ngượng ngịu và tắc lại ở cổ họng. Thế nhưng 4 năm đại học đã cho cô nếm trải bao cảm giác, lắng nghe bao câu chuyện của cuộc sống để rồi cô đã có thể tự mình nói ra những lời yêu thương với những người xung quanh mình, đặc biệt là mẹ cô.
Mẹ à! Con biết mẹ không nói ra nhưng mẹ rất yêu và thương con. Mỗi khi con làm nũng mẹ đều bơ đi bảo: "tôi không biết, cô lớn rồi cô muốn làm gì thì làm", nhưng thực ra con biết mẹ đang lo và muốn con gái của mẹ tự lập và trưởng thành hơn. Tự quyết định mọi thứ mà con cho là hợp lý, mẹ sẽ luôn ở phía sau ủng hộ và nâng bước cho con khi con gục ngã, yếu mềm nhất. Cho nên, dù mẹ có mắng mỏ, con vẫn cứ ước ao được gọi điện về kể chuyện linh tinh, liên thuyên đủ chuyện với mẹ. Đơn giản chỉ là con muốn được nghe tiếng nói của mẹ, được lắng nghe sự quát mắng. Bởi cô gái đó luôn biết, mẹ cô đang mắng yêu cô nên cô luôn hạnh phúc, mong chờ những ngày nghỉ được về với mẹ yêu.
Mẹ ơi! Con biết mẹ cũng như bao người phụ nữ khác không có cái gọi là ngày 20-10. Con gọi về chúc mừng mẹ nhưng mẹ lại không nhớ mai là ngày gì, lại bảo là "về ăn đôi mươi á? Ừ nếu được nghỉ thì về.". Cô gái như nghẹn lại không nói được lời gì, bởi cô hỏi mẹ là "20-10 mẹ thích quà gì để con tặng, nhưng mẹ cô lại không nghe rõ", hay là vì gánh nặng cơm áo đã che đi mất niềm vui mà mẹ đáng ra được hưởng, ít nhất là chỉ một lần trong năm.
Cô gái đó luôn cố gắng nói lời yêu thương đến mẹ cô khi mọi chuyện đều có thể, cô không muốn mình giống như bất cứ nhân vật nào trong câu chuyện phải nói lời hối tiếc, ân hận. Vì thế, nếu có thời gian là cô lại muốn được về nhà, ăn những bữa cơm đạm bạc, giản dị và được nghe những tiếng mắng yêu của mẹ cô.
Mẹ ơi, hôm nay là 20-10 đó, là ngày phụ nữ Việt Nam, là ngày phụ nữ được yêu thương gấp bội, được tôn vinh nên mẹ của con hãy sống cho riêng bản thân mình một ngày hôm nay thôi. Mẹ đừng vì chúng con mà nhọc lòng suy nghĩ mẹ nhé! Con biết mẹ chưa bao giờ sống cho bản thân dù chỉ là một phút giây.
Cuối cùng chỉ mong gửi đến mọi điều bình an, tốt đẹp nhất đến các bà, các mẹ và các chị em chúng ta. Khi cần thì cũng có thể sống ích kỷ cho chúng ta một lần, để được yêu thương và nhận lại hạnh phúc.
Cảm ơn mẹ về những bài học mẹ đã dạy để giúp con bước vào đời
Cảm ơn mẹ đã dắt tay con qua những nẻo đường gian khó
Cảm ơn mẹ đã âm thầm, lặng lẽ chăm con những ngày qua
Cảm ơn mẹ đã lắng nghe con nói mỗi khi con cần, cảm ơn "người bạn" của con
Cảm ơn tất cả tất cả những gì mà mẹ đã nhọc lòng vì con
CON YÊU MẸ NHIỀU!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét