Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

Chắp nhặt suy tư ngày thu Hà Nội

Không khí mát mẻ, nhè nhẹ của buổi sáng Thu khiến tâm hồn con người thoải mái, dễ chịu đến xao lòng. Có lẽ Hà Nội đẹp nhất với hình ảnh lá vàng thu và mùi hoa sữa phảng phất cùng hình ảnh của những gánh hàng rong. Nét đẹp bình dị đơn giản vậy thôi nhưng cũng đủ làm say lòng bao người Việt, dù có đi xa nhưng cũng luôn hoài niệm về một Hà Nội thơ mộng, nhẹ nhàng.

Cảm giác một mình đi lang thang và ngắm Hà Nội về đêm là một điều vừa lạ lẫm, lại vừa quen thuộc. Dường như bóng tối tĩnh mịch đã bao trùm và che đi mọi lo toan hay nặng nhọc của cuộc sống cơm áo gạo tiền. Chỉ còn lại những cái tích tắc của thời gian chầm chậm trôi đi.

Không còn  cảnh chen lấn, xô  đẩy hay tắc đường trở thành một hình ảnh quen thuộc của những con phố Hà thành. Cái lặng lẽ của không gian và thời gian giờ đây là phút giây để con người ta được chìm đắm và ngắm nhìn lại chính bản thân mình. Đó mới chính là điều cốt yếu mà ai cũng nên thẳng thắn một lần nhìn lại.

Dù chỉ được trải qua 4 mùa Thu ở miền đất văn hiến này nhưng những cảm giác mà nó mang lại luôn luôn mới mẻ, mỗi lúc một sắc màu khác nhau. Cái se lạnh vào mỗi sáng sớm cùng với mùi hoa sữa ngào ngạt, thoang thoảng đặc trưng nó khiến con người ta có cảm giác nao lòng.

Nhưng khi cả Hà Nội chìm đắm trong giấc mơ màng, êm ái say sưa thì có đâu đó "gánh nặng cơm áo" vẫn đè lên vai nhỏ gầy của những con người lao động nhọc nhằn cho kiếp mưu sinh khốn khó của mình. Cuộc sống đơn giản với họ chỉ là kiếm tiền lo cho cuộc sống, cho con cái đơn giản mà nặng tình. Đối với những con người đầu tắt mặt tối này thì làm gì có cái gọi là ngày 10/10 hay 8/3 có được những bông hoa tươi và ngày nghỉ dưỡng vui vẻ... thế nhưng niềm vui vẫn cứ nở trên môi, bờ vai gầy vẫn luôn vững chãi cho những đứa con thân yêu tựa vào.

Hà Nội với hình ảnh của những gánh hàng rong đẹp như tranh vẽ qua các tấm ảnh lung linh nhưng có biết đâu đằng sau đó là cả một kiếp người, một nỗi lòng bươn trải cơm áo. Tôi yêu con đường vàng cổ kính nơi đây và cũng yêu vô cùng những con người đã vô tình góp lên nét đẹp văn hóa cho quê hương. Ôi những gánh hàng rong nặng trĩu tâm tư, chứa đựng bao màu sắc cuộc sống... Ngày ngày như thế, tháng tháng như thế, và năm này qua năm khác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét